MATHEMATICS CLASS XVIII
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

QUA RỒI MÙA THU...

Go down

QUA RỒI MÙA THU... Empty QUA RỒI MÙA THU...

Bài gửi  Ngo Hung Sat Jan 02, 2010 9:01 pm

Trời đã vào thu rồi phải không anh? Nhớ mùa thu năm ấy, lá vàng rụng đầy ngoài sân
Anh và em cùng dạo chơi trên khoảng sân nhỏ trước hiên nhà, cùng chạy xe đạp trên những con đường nhỏ trải đầy hoa và lá vàng xa tít tắp, tình yêu đến thật nhẹ nhàng và lãng mạn. chỉ thế thôi đã làm anh và em hạnh phúc đến nhường nào…thế nhưng tất cả đã trở thành quá khứ …giờ đây, khi mùa thu đến trên những con đường trải thảm hoa vàng, chỉ còn lại mình em nơi đây với những hoài niệm bâng khuâng về một chiều thu vàng trên nhũng cánh đồng ngập tràn sắc hoa ấy…
Em vẫn nhớ mãi buổi chiều hôm ấy, cơn mưa đến bất chợt đến, anh chở em trên con đường của chúng mình, và rồi anh nói lời chia tay, lời anh nhẹ nhàng lắm, nhưng em nghe như trăm ngàn mũi tên đâm vào tim, thế là hết thật rồi phải không anh..??? nếu trước đây ai hỏi em thích mùa nào nhất, em sẽ không ngần ngại mà nói rằng mùa thu, bởi vì mùa thu đã đưa anh đến với em nhưng mùa thu cũng mang anh đi xa em. Và cho dù mùa thu đã mang anh xa em nhưng em vẫn yêu mùa thu vì nó đã cho em biết vị ngọt của tình yêu đầu đời, nỗi nhớ đong đầy, những giận hờn trách móc, của nụ hôn đầu đời anh trao cho em, cảm giác run rẩy khi anh cầm tay em đi giữa dòng người qua lại, một niềm hạnh phúc len lỏi trong tim em…Gần thật đấy mà cũng xa xôi quá…Dù biết tất cả giờ đây không còn nữa, nhưng với em anh vẫn là tình yêu đẹp nhất.
Trời vừa sang thu mà em nghe lạnh lẽo quá, cứ tưởng đông đã về rồi. vì anh không còn đi bên em nữa, hay vì em thấy mình trơ trọi giữa cuộc đời này??? Em cũng không biết nữa, chỉ biết rằng trái tim em cô đơn mỗi khi đi ngang những con đường đong đầy bao kỉ niệm. Em đã từng tự hỏi bản thân mình rằng em đã làm gì sai, để giờ đây anh quyết định xa em? Nhưng em vẫn chưa tìm ra câu trả lời cho chính mình.
Đã bao lần em chạy xe đến gần nhà anh để mong được nhìn thấy anh nhưng em lại run sợ vì em sợ mình sẽ không thể quên anh…Nhớ những cái nắm tay siết chặt, những cái ôm siết sau những ngày xa cách…bình yên và ấm áp đến lạ…và em hiểu, ấm áp trong tâm hồn đơn giản chỉ là một buổi sang trời se lạnh anh mang cho em chiếc áo ấm, một lời hỏi thăm giữa lúc em chán nản và mệt mỏi nhất…
Gần Tết rồi, mỗi buổi sáng thức dậy với tiết trời se lạnh, em vẫn đi về một mình trên những con đường ấy nhưng sao lòng em đã bớt trống vắng rồi, vì em đã hiểu “những gì không thuộc về em thì sẽ mãi mãi em không có được”. Ở nơi ấy, anh hãy sống bình yên nhé, hãy hạnh phúc với sự lựa chọn của anh. Nơi đây, em vẫn cầu chúc cho anh được hanh phúc…Tạm biệt mối tình đầu của em...
Ngo Hung
Ngo Hung
Moderator
Moderator

Tổng số bài gửi : 57
Points : 119
Join date : 21/12/2009
Age : 29
Đến từ : Trà Vinh Thân iu

http://Vn.myblog.yahoo.com/super-corn

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết